Home » Posts tagged 'chuyện cười đậm chất anh'

Tag Archives: chuyện cười đậm chất anh

Cách để thoát khỏi gấu

Hai người cắm trại đang đi bộ trong rừng thì một con gấu nâu bất ngờ xuất hiện ngay phía trước, cách họ khoảng 50 feet.

Con gấu nhìn thấy hai người cắm trại và bắt đầu lao đến.

Người đầu tiên lập tức bỏ ba lô xuống, lấy đôi giày chạy ra và vội vàng xỏ ngay vào. Người thứ hai nói: “Anh đang làm gì vậy? Giày chạy không giúp anh chạy nhanh hơn con gấu được đâu”.

Người thứ hai đáp lời: “Tôi không cần chạy nhanh hơn con gấu. Tôi chỉ cần chạy nhanh hơn anh”.

Kỹ năng nhận biết kẻ tình nghi

Một cảnh sát New Delhi tiến hành sát hạch ba Sardar được huấn luyện làm thám tử. Để khảo sát kỹ năng nhận diện kẻ tình nghi của bọn họ, anh ta cho Sardar thứ nhất xem một bức ảnh trong năm giây rồi giấu đi. “Đây là một kẻ tình nghi. Anh nhận ra hắn bằng cách nào?”

Anh chàng Sardar đáp, “Rất dễ, chúng ta sẽ tóm được hắn ngay vì hắn chỉ có một mắt!”

Viên cảnh sát nói, “Anh đúng là Sardar! Đó là bởi vì bức ảnh tôi cho anh xem là hình chụp nghiêng.”

Sau đó, viên cảnh sát lại giơ bức ảnh ra trong năm giây và hỏi Sardar thứ hai, “Đây là một kẻ tình nghi. Anh nhận ra hắn bằng cách nào?”

Sardar thứ hai mỉm cười và nói, “Ha! Bắt hắn quá dễ, vì hắn chỉ có một tai.”

Đọc Tiếp…

Thói quen tuyệt vời

Một người Ireland bước vào một quán bar ở Dublin, gọi ba vại bia Guinness, lần lượt uống mỗi vại một ngụm cho đến khi cả ba vại bia đều cạn sạch. Ông ta gọi thêm ba vại nữa. Chủ quán nói, “Có lẽ, ông nên gọi mỗi lần một cốc thì nó sẽ đỡ nhạt đi.”

Người kia nói, “Ồ tôi biết chứ, nhưng tôi có hai ông anh, một ở Mỹ, một ở Úc. Khi chia tay nhau mỗi người đi một ngả, chúng tôi đã cùng hứa sẽ uống theo cách này để nhớ những ngày còn được ngồi uống với nhau. Mỗi một cốc này là uống cho mỗi anh tôi, còn cốc thứ ba là uống cho tôi.”

Chủ quán xúc động nói, “Thật là một thói quen tuyệt vời!”

Người Ireland ấy trở thành khách quen ở quán và luôn luôn gọi bia theo cách đó.

Một hôm, ông ta bước vào và gọi hai vại bia. Các khách quen khác nhận ra điều này, và một bầu không khí im lặng bao trùm trong quán. Khi ông ta đến quầy để gọi lượt hai, chủ quán nói, “ông bạn, tôi xin chia buồn cùng ông.”

Người Ireland nói, “Ồ không, mọi người vẫn khỏe cả. Chỉ là tôi vừa gia nhập Giáo hội Mormon, và tôi phải bỏ bia rượu.”

Không được nhắc đến cái tai

Hàng xóm nhà Johnny Bé vừa sinh con.

Bất hạnh thay, đứa trẻ bẩm sinh đã không có tai. Khi hai mẹ con hàng xóm trở về nhà, gia đình Johnny được mời qua thăm đứa trẻ.

Trước khi ra khỏi nhà, bố Johnny Bé đã nói chuyện với cậu và giải thích rằng đứa trẻ không có tai. Bố cậu cũng bảo cậu rằng nếu cậu dám hó hé tí gì về đôi tai bị thiếu hụt của đứa trẻ hoặc thậm chí chỉ cần nhắc đến từ “cái tai” thôi, cậu sẽ bị vả cho một trận nhớ đời khi họ trở về nhà. Johnny Bé bảo bố rằng cậu đã hiểu rõ rồi. Khi Johnny nhìn vào trong nôi, cậu nói, “Đứa trẻ xinh xắn quá”, người mẹ đáp, “Sao cơ, à, cảm ơn Johnny.” Johnny tiếp tục, ”Nó có đôi chân và đôi tay nhỏ xinh, một chiếc mũi bé bỏng đáng yêu và mắt nó đẹp thật đấy ạ. Nó nhìn tốt chứ ạ?”

“Ừ,” Mẹ đứa bé trả lời, “Hai vợ chồng bác rất biết ơn; Bác sĩ nói đứa trẻ có thị lực hoàn hảo.”

“Tuyệt vời,” Johnny Bé nói, “bởi vì nó mà phải đeo kính thì nó xong đời rồi”.

Quảng Cáo







doc truyen cuoi doc truyen cuoi